Trương Văn Trọng để mặc cho hai vị Richard, Tyson giáo chủ Thánh Công Hội tiến vào trong phòng đam trì cho nữ hoàng Elizabeth. Hắn cũng nhìn ra, hai vị giáo chủ Thánh Công Hội này không phải người thường. Vị giáo chủ tên Richard kia, tuy dáng người nhỏ con, nhưng trong đôi con ngươi ẩn giấu dưới cặp kính mắt kia, thỉnh thoảng sẽ lóe ra một đạo tinh quang âm lãnh. Đồng thời ở trên người của hắn còn tràn ngập linh khí, hiển nhiên tu vi cũng không phải tầm thường.
      Còn vị giáo chủ tên Tyson kia, dáng người lại mười phần cao lớn. Ngay cả chiếc áo dài buông thõng xuống dưới chân, vẫn không thể che giấu nổi bộ ngực rắn chắc khỏe mạnh của hắn. Mặc dù trên người hắn không tản mát ra linh khí tự nhiên, nhưng Trương Văn Trọng lại có thể nhìn ra, hắn kiêm tu ngoại công hẳn là đã đạt tới cảnh giới Thiên Cấp cao thủ!
      So sánh cùng Trương Văn Trọng, thì hai vị giáo chủ Thánh Công Hội vừa đi vào trong phòng này, mặc dù đã tỉ mỉ quan sát, thậm chí còn dùng thần thuật "Chân Thực Nhãn" nhưng vẫn không thể nhìn ra tu vi nông cạn của Trương Văn Trọng.
      Sau khi bước chân vào Dưỡng Khí cảnh, Trương Văn Trọng cũng tiến vào trạng thái thiên nhân hợp nhất. Đừng nói là hai vị Richard, Tyson giáo chủ Thánh Công Hội, cho dù là tu chân đại phái cũng đừng hòng nhìn thấu được tu vi của Trương Văn Trọng.
      Trải qua một phen quan sát tỉ mỉ, lúc sau Richard cùng Tyson nhận định Trương Văn Trọng thực sự không phải dị năng giả của phương Tây, cũng không phải người tu chân của phương Đông, chỉ là một gã phàm nhân thông thường. Tuy có luyện qua võ nhưng ngộ tính không cao, tu vi chỉ mới bước vào Địa Cấp sơ kỳ mà thôi. Nhân vật như vậy, ở trong đám người thường, có lẽ cũng được coi là tinh anh, nhưng ở trong mắt hai người bọn họ thì lại quá mức bình thường. Bất quá, dù sao Trương Văn Trọng cũng là bác sĩ do hoàng thân Charles mời về chữa bệnh cho nữ hoàng Elizabeth, nên hai vị giáo chủ không dám nhiều chuyện.
      Tyson dáng người khôi ngô, hướng về phía Trương Văn Trọng khoát tay áo, dùng giọng điệu không kiên nhẫn nói: "Được rồi, tiểu tử Đông y, ngươi có thể rời khỏi đây rồi. Sẽ có người an bài cho các ngươi về nước. Quái bệnh của nữ hoàng, không phải ngươi, cũng không phải Đông y có khả năng trị được. Chỉ khi ta và Richar giáo chủ liên thủ, mới đuổi được tà vật trốn ở trong người nữ hoàng, giúp bà ấy vượt qua căn bệnh quái lạ này."
      Trương Văn Trọng không hề nổi giận, xoay người muốn đi. Nhưng lại không hề làm cho Tyson được mãn nguyện, mà đi tới cạnh bàn kéo một cái ghế ra ngồi xuống. Theo sau nhếch miệng cười nhạt nói: "Tôi ngồi ở đây cũng không quấy rầy các ông. Nếu các ông có thể chữa khỏi bệnh cho nữ hoàng Elizabeth, tự nhiên sẽ là chuyện đáng vui mừng. Nếu như không thể, có tôi ở đây, tốt xấu gì cũng thay mặt các ông vãng hồi lại cục diện."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play