Cố vấn tư nhân của hoàng thân Charles vừa mới đi ra khỏi phòng, đã bị một đám người vây quanh, những chuyên gia y học Âu Mỹ vừa rồi còn có vẻ thờ ơ lạnh nhạt bên trong phòng, bọn họ cũng không tin tưởng chỉ dùng cây cỏ nấu thuốc là có thể chữa lành loại quái bệnh cho nữ hoàng Elizabeth, càng thêm không tin tưởng y thuật của Trương Văn Trọng. Nhưng bọn họ cũng không làm khó vị cố vấn tư nhân này, chỉ nói hắn cho mượn đơn thuốc để photocopy ra vài phần, để bọn họ đem về phân tích nghiên cứu, để có thể trước khi nữ hoàng Elizabeth uống thuốc, để đạt được căn cứ chính xác vạch trần âm mưu của tên lừa gạt người phương Đông này.
      Mặc dù Trương Văn Trọng nhìn thấy một màn này, nhưng cũng không hề mở miệng cản trở, chỉ nhàn nhạt cười. Nhưng phản ứng của Tô Hiểu Hồng lại không được bình thản như thế, nàng bất mãn bậm đôi môi nhỏ nhắn, căm giận bất bình nói: "Lão sư, những người ngoại quốc này không phải người tốt, bản thân không có bản lĩnh chữa lành cho nữ hoàng Elizabeth thì thôi, không ngờ còn có mặt mũi hoài nghi y thuật của thầy!"
      Nhìn biểu tình vẻ mặt tức giận của nàng, Trương Văn Trọng có chút buồn cười, nói: "Kỳ thực cũng không thể trách bọn họ, thay đổi là họ, nếu như chúng ta là họ, phỏng chừng cũng có phản ứng như thế đúng không? Nhưng như vậy cũng tốt, bởi vì bọn họ càng hoài nghi, lại càng sẽ đi nghiên cứu. Đợi khi tôi chữa xong cho nữ hoàng, trong bọn họ nhất định sẽ có người giống như Eric, đối với Đông y sản sinh hứng thú nồng hậu. Mà hứng thú là động lực lớn nhất để người ta chuyên tâm học tập. Muốn trọng chấn Đông y, cũng không chỉ cho nó hưng thịnh bên trong quốc nội, còn phải cho nó chấn hưng thật sự ở Á Châu cùng thế giới!
      Tuy rằng rất tán thành cách nói của Trương Văn Trọng, nhưng Tô Hiểu Hồng vẫn có chút căm giận, bậm môi lầm bầm: "Cũng chỉ có thầy lòng dạ rộng rãi, nếu như đổi lại là em, thế nào cũng phải cho mấy tên ngoài nghề đui mù này chịu chút vị đắng."
      Trương Văn Trọng đạm nhiên cười, khẽ lắc đầu cũng không nói thêm gì nữa. Hoàng thân Charles dẫn theo một nam nhân khoảng năm mươi tuổi đi tới trước người Trương Văn Trọng, cung kính nói: "Trương tiên sinh, mấy ngày nay xin mời ông ở lại cung điện Buckingham vài ngày. Vị này chính là quản gia vương thất chúng tôi tên là William Smith, hắn sẽ an bài chỗ nghỉ chân cho ông và người của ông. Ngoài ra vô luận ông có yêu cầu gì, đều có thể nói với hắn, hắn sẽ toàn lực thỏa mãn cho ông."
      William Smith bước lên nửa bước, cung kính chào Trương Văn Trọng nói: "Chào ông, Trương tiên sinh, tôi là William Smith, phi thường vinh hạnh có thể cống hiến sức lực, hi vọng sự phục vụ của tôi có thể làm cho ông thấy thoải mái."
      "Chào ông, William Smith tiên sinh, thật cao hứng có thể nhận thức ông." Trương Văn Trọng đầu tiên chào hỏi quản gia, sau đó lại nhìn hoàng thân Charles, dò hỏi: "Charles tiên sinh, tôi có thể đi dạo chung quanh cung điện Buckingham chứ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play