Qua một buổi trưa, bên trong phòng y tế vẫn vô cùng quạnh quẽ.
      Trương Văn Trọng thưởng thức trà thơm, trong tay đang cầm một quyển Đan Khê Tâm Pháp lật xem.
      Tô Hiểu Hồng ngồi ngay đối diện hắn, đang ôm một quyển "Phần bổ sung Thảo Mộc Diễn Nghĩa", đây là phần bài học Trương Văn Trọng đưa cho nàng. Tuy rằng nàng còn chưa được Trương Văn Trọng thu làm đệ tử chính thức, nhưng dù sao nàng cũng là thực tập sinh của Trương Văn Trọng, cho nên hắn cũng đưa những phần bài học cho nàng xem.
      Ở bên phòng đối diện, Lâm Tử Mạn đang dựa trên bàn làm việc ngủ say. Cả đêm hôm qua trằn trọc mãi, vào buổi sáng còn ráng miễn cưỡng đi làm, nhưng tới buổi chiều nàng cũng không gượng được nữa. May mắn chính là vào buổi chiều bên trong phòng y tế cũng không có bệnh nhân, bằng không với tinh thần trạng huống hiện tại của Lâm Tử Mạn, rất có khả năng xảy ra sự cố chữa bệnh. Đột nhiên tiếng bước chân gấp gáp vang lên trên hành lang phòng y tế, đánh vỡ bầu không khí yên lặng. Trương Văn Trọng buông xuống quyển Đan Khê Tâm Pháp trong tay, quay đầu nhìn ra ngoài cửa phòng, thấy Vương Hiểu đầu đầy mồ hôi đang đi nhanh vào, dáng dấp thở hổn hển, cũng không biết từ đâu chạy tới.
      "Vương Hiểu?" Tô Hiểu Hồng buông xuống quyển "Phần bổ sung Thảo Mộc Diễn Nghĩa", đứng dậy, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn hắn, không giải thích được dò hỏi: "Chuyện này làm cho anh gấp đến như vậy? Là ai sinh bệnh gì hay sao?"
      Vương Hiểu nhìn nàng khoát khoát tay, không trả lời câu hỏi của nàng, mà bước nhanh vào phòng, không quên trở tay đóng cửa phòng lại.
      Vương Hiểu hai bước vọt tới bên người Trương Văn Trọng, đè thấp thanh âm, dò hỏi: "Trương ca, có phải anh trêu chọc người hắc đạo không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play