Nhưng lại nhìn thấy Hà Viên Nguyệt nét mặt dịu dàng nhìn mình: “Tiểu Đa, đừng quên lời nhắc nhở của ta, tâm nguyện cả đời của bà Hà đều gửi gắm hết lên người ngươi, ngươi đừng có mà lười biếng; ta chờ, chờ ngươi đạt được thành tựu, đến Phượng Hồi Đầu cùng bà Hà nói chuyện.”
                “Bà Hà, ta nhớ kĩ rồi, ngươi có nhìn thấy thầy Tần không? Hắn vừa mới đi khỏi.”
                “Hắn à…” Hà Viên Nguyệt mỉm cười, gương mặt trở nên mơ hồ không rõ: “Ta đi tìm hắn.”
                Lời còn chưa dứt thì Hà Viên Nguyệt cũng đã biến mất.
                Trong nhất thời Tả Tiểu Đa buồn bã mất mát, lẩm bẩm nói: “Các ngươi đều đi sao? Tại sao đều đi hết rồi?”
                Phía trước, biển mây cuồn cuộn, trời đất mênh mông.
                Trong lúc hoảng hốt thì Mục Yên Yên cả người áo trắng, toàn thân trong trẻo nhưng lạnh lùng đi tới, nhìn thoáng qua không dừng lại chút nào, xoay người đi khỏi: “Tả Tiểu Đa, ngươi lại dùng Long Môn Thối đạp đũng quần… ta không muốn gặp ngươi nữa!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play