Tần Phương Dương thản nhiên nói: “Thành tâm thành ý? Có sao? Trước kia ta từng điều tra, lấy giá trị con người của Thẩm Ngọc Thư ở thành Phượng Hoàng mà nói, cho dù có bị hạ giá cỡ nào cũng vẫn có tài sản cả trăm tỷ, ta nói có gì sai không?”
“Đây đương nhiên là đúng.”
“Nhân quả giữa ta và Thẩm Ngọc Thư, đương sự trực tiếp là ta mới là người có tư cách nói nên giải quyết như thế nào nhất, đạo lý này có đúng hay không?” Tần Phương Dương thản nhiên nói: “Nếu là từ chính ta giải quyết, tất cả vật sở hữu của Thẩm Ngọc Thư đều là của ta, hai ngươi có ý kiến gì không?!”
Mộng Thiên Nguyệt, Ninh Tùy Phong: “...”
Chuyện này có thể suy xét như vậy à?
Tần Phương Dương ngươi... Rốt cuộc là võ giả hay là thương nhân vậy?
Tuy rằng, lời ngươi nói có vẻ rất có lý, nhưng cách nói này tuyệt đối không được thừa nhận trước pháp luật! Thậm chí còn bắt ngươi lại.
Sao tất cả lại là của ngươi được? Nghĩ hay thế.
“Tài sản hơn một trăm tỷ, có cả những đồ vật mà Thẩm Ngọc Thư cướp đoạt được trong suốt bao nhiêu năm nay, thiên tài địa bảo... Có rất nhiều đồ tốt, cuối cùng cũng sẽ rơi vào tay ta, bây giờ các ngươi lại chỉ cho ta những cái này?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT