Ninh Tùy Phong cười nói: “Thầy Tần, quả nhiên là chân nhân bất lộ tướng. Nếu không phải có trận chiến đêm qua, chúng ta quả thật là có mắt như mù, sao lại không biết một nơi nhỏ bé như thành Phượng Hoàng mà lại ẩn dấu một mãnh long qua sông như thầy Tần đây.”
“Thật sự là thất kính thất kính, hổ thẹn hổ thẹn.”
Hai người cười nói chuyện, hết lời khen ngợi.
Đúng lúc này, một vài cô gái xinh đẹp áo trắng yên lặng bưng chén trà đi vào, văn phòng chủ tịch ước chừng hơn một nghìn mét vuông lập tức tràn ngập mùi hương thanh nhã của trà.
“Mời dùng trà.”
Mộng Thiên Nguyệt nói: “Đây là trà Tinh Nguyệt Cổ Thụ thượng hạng lần trước Ninh gia chủ tặng cho ta, ta vẫn luôn tiếc không uống, ha ha, hôm nay thầy Tần đến đây, ta và thầy Tần cùng thưởng thức loại trà hảo hạng này.”
Ninh Tùy Phong cười mắng: “Trông ngươi giả nghèo kìa, nếu thật sự thích uống thì để về ta nói người mang đến cho ngươi. Thuận tiện cũng đưa cho thầy Tần vài cân, chỉ chút trà thô, thật sự không gọi là kính ý gì cả.”
Tần Phương Dương nâng chén trà lên uống, thản nhiên nói: “Chút trà thô không được coi là kính ý này, hình như tổng sản lượng một năm của khắp Viêm Võ Đế Quốc cũng không đến một trăm cân thì phải, coi như là một triệu tinh nguyên tệ một cân, ta chỉ là một thầy giáo bình thường, làm sao mua nổi trà tốt giá trên trời này được.”
Ninh Tùy Phong cười to: “Chỉ bằng ba chữ Tần Phương Dương này cũng xứng để nhận được đãi ngộ hàng đầu thế giới! Anh Tần, lời này của ngươi rất khiêm tốn rồi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT