Mặc kệ Ma tộc thắng hay là thua, cũng sẽ ghi chép như vậy, không hề sai!
“Ngươi...”
Tà Long hét lớn một tiếng đau buồn phẫn nộ, roi Tà Long bùng nổ rầm rầm, thân thể lui lại mấy vạn trượng, tức giận quát: “Đánh nhau thì đánh nhau... Ngươi, ngươi, mẹ nó. Đọc thơ làm cái gì? !”
Nói tới đây, càng cảm bực bội tủi thân, bỗng dưng miệng hơi mở, phù một tiếng phun ra một ngụm máu, cực kỳ tức giận nói: “Diễn đạt không lưu loát! Không có chút tài văn chương nào! Học đòi văn vẻ! Làm người cười chê! Mặt dày hèn hạ! Tiểu nhân đê tiện! Đánh nhau lại còn đọc thơ! Ngươi còn có chút mặt mũi nào hay không!”
Ngược lại cả người Hồng Thủy Đại Vu ngây ngẩn, vừa rồi hắn vẫn đắm chìm ở trong con đường tu hành cảnh giới cao thâm, hồn nhiên không chú ý tới mình nói cái gì làm cái gì, nghe được Tà Long nói chuyện, không nhịn được có chút buồn bực, dùng Thiên Hồn Mộng Yểm Chùy gãi đầu, nói: “Gì? Ta đọc thơ? Ta vừa đọc thơ gì? Ta đọc thơ gì? !”
Tà Long hét lớn một tiếng đau buồn phẫn nộ gần chết: “Ngươi đọc cái gì chính ngươi không biết? Lại còn hỏi ta? Chẳng lẽ ngươi còn muốn ta đọc thuộc lòng lại một lần cho ngươi sao? !”
Hồng Thủy Đại Vu càng sững sờ ngạc nhiên, đột nhiên mờ mịt không có nhận thức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT