“Ngươi nghĩ hay quá nhỉ, nghĩ đẹp quá rồi!”
            Tả Trường Lộ vô tình nói: “Sao ngươi không tự bay về xem, nhìn Đạo Minh các ngươi có bao nhiêu người khó tách khỏi quê hương. Chỉ cần chưa đến thời khắc cuối cùng, người ta chung quy cũng sẽ không hối hận. Thời điểm thực sự hối hận thì sớm đã không thể cứu vãn được nữa. Lòng người tất cả đều như thế, luôn luôn mong chờ một tia may mắn, mà lại không biết rằng làm gì có cái may mắn đó!”
            “Hiện tại chiến tranh đã diễn ra hơn một tháng, mà dân chúng rút lui về phía sau của các ngươi cũng chỉ tiến hành được một phần nhỏ. Cho dù là bộ phận người rời đi kia cũng chỉ rút lui về phía đông của đại lục, không chịu tiếp tục rời đi nữa. Tinh Hồn bên kia đã mở rộng cửa chuẩn bị nghênh đón Đạo Minh rút lui, nhưng cho đến tận bây giờ, tổng số người kéo đến đại lục Tinh Hồn... cũng không vượt quá mười triệu người!”
            Tả Trường Lộ thở dài: “Ta biết ngươi không muốn sinh linh lầm than, muốn bảo vệ người của Đạo Minh đến mức lớn nhất có thể, nhưng sự an nhàn của hậu phương phải dùng máu tươi và sự tàn khốc để đổi lấy, nếu không như thế thì sao có thể sinh ra sinh tử cấp bách.”
            “Chỉ cần bên này còn đang chiến đấu, phía sau không di chuyển, thì trong lòng vẫn còn ôm may mắn!”
            “Không phải là ta không quan tâm đến sự sống chết của dân chúng, nhưng trước hết phải để bọn họ hiểu được mức độ nguy hiểm trước mắt. Nếu bọn họ lựa chọn liều mạng kiên trì không rút lui, vậy cũng chỉ có thể để cho bọn họ đi tìm chết!”
            “Bởi vì chúng ta biết, loại may mắn trong lòng bọn họ tuyệt đối sẽ không tồn tại!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play