“Tiểu Đa, đều là bạn học, nếu có thể nghĩ cách thì...”
Tả Tiểu Đa nói: “Thầy Tần, ta hiểu tâm ý của ngươi. Phàm là có một xíu xiu chỗ trống có thể lay động được, phàm là có thể nghe một câu một chữ của ta, ta sẽ luôn hết lòng cố gắng, hóa giải kiếp nạn.”
“Nhưng tình huống lúc này là tự hắn cắt đứt duyên phận với ta, làm cho tình hình trở thành định số đã định trước. Không phải ta không giúp, thậm chí ta có thể nói thẳng một câu: Thầy Tần, cho dù bây giờ ngươi có đuổi kịp, đánh gãy chân của sáu người bọn họ, ngày mai không cho bọn họ đi, thì ngày mai bọn họ vẫn sẽ sinh khí dồi dào đi trên con đường chết! Ngươi có tin không?”
Vẻ mặt Tần Phương Dương có chút thay đổi.
Cái này... Ngược lại vẫn có thể xem là một cách.
Tả Tiểu Đa nhìn sắc mặt của Tần Phương Dương, không nhịn được cười khổ.
Chỉ xem có tác dụng hay không thôi; Thầy Tần, ta đã nhắc nhở ngươi rồi đấy, nhưng mà ngươi có đi làm hay không, làm rồi có tác dụng hay không thì khó nói lắm.
Giống như một câu tục ngữ có nói.
Diêm Vương muốn ngươi chết canh ba, ai dám giữ ngươi đến canh năm?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT