Du Động Thiên nói: “Lẽ nào mấy người nhìn mà không thấy quen mắt sao?”
Đông Phương Chính Dương hừ giọng một cái, nghĩ thầm rằng quen thì quen, bọn ta nhìn một phát là biết cô này trông giống vợ ngươi rồi, nên ngươi thấy người ta là rung rinh ấy gì.
Thế nhung người ta chẳng tình nguyện gì cả.
Thế này thì khác gì cố cướp, bắt nạt người ta?
“Chuyện này ngươi làm không được tốt lắm nhỉ.”
Đông Phương Chính Dương lườm nói: “Rõ ràng là con gái người ta không bằng lòng, ngươi đang làm người ta phải miễn cưỡng đấy.”
Du Đông Thiên nói: “Ta đâu có ép uổng gì, nàng biết ta vô liêm sỉ, hiểu ta lắm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT