Lệ Trường Thiên tung một chưởng quét bay cả đám, thế nhưng vừa quay đầu đã trưng lên vẻ mặt hiền từ, ôn hòa, nói: “Cháu trai, cháu gái ngoan của ông, đến đây, lại đây thơm thơm ông ngoại cái nào.”
            Tả Tiểu Đa trông ngây thơ trong sáng, giọng nói ngoan hiền, ngọt ngào gọi: “Con chào ông ngoại!”
            “Được, được, cháu ông ngoan lắm, hahaha.” Lệ Trường Thiên vui như mở cờ trong bụng.
            Tả Tiểu Niệm tự nhận mình đã hiểu nhầm về ông ngoại, hành động biểu hiện có chút xoắn xuýt, xấu hổ nghe theo gọi: “Con chào ông ngoại!”
            “Tốt, tốt, giỏi lắm…”
            Gương mặt già nua của Lệ Trường Thiên suýt cười thành một đóa hoa, bùi ngùi nói: “Mấy năm nay ông ngoại vẫn luôn bế quan tu luyện, không thể ở cạnh chăm nom hai đứa từ nhỏ… Chắc hai đứa thấy tủi thân lắm.”
            Tả Tiểu Đa ho khan, thầm nhủ trong lòng, chúng ta có cha mẹ chăm sóc đàng hoàng, làm gì có lúc nào thấy bị tủi thân đâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play