“Vậy cũng không đúng đâu, Tiểu Đa mất tích cũng không phải chỉ là một ngày hai ngày, sao hắn lại không nghĩ đến việc gọi điện thoại thông báo một tiếng chứ? Cho dù là không muốn để ý đến Phong Hải bên kia, liên lạc cho Tinh Thần hoặc vợ chồng Hổ Tử cũng nên mà, đến mức khiến người khác gấp gáp như vậy sao?”
            Ngô Vũ Đình nghĩ nghĩ, lại phát hiện vấn đề khác.
            Tả Trường Lộ im lặng: “Vợ đại nhân ạ, ngươi nghĩ thử đầu óc kia của cha ngươi xem, làm việc bừa bãi, còn tự cho là đúng... Ta dám đánh cược, đoán là đến bây giờ Tiểu Đa cũng không biết đó là ông ngoại của hắn... Chắc chắn là mượn một lý do mà hắn tự cho là rất chính đáng để ném con trai vào nơi nguy hiểm lịch luyện, nghĩ thử hắn và Tiểu Đa đều ở Vu Minh, còn có cái gì mà không hiểu nữa chứ...”
            “Vậy sao ngươi lại biết hắn sẽ không nói toạc ra thân phận thật sự của hắn?”
            “Vợ đại nhân ạ, sao mà cứ liên quan đến người nhà chúng ta là đầu óc của ngươi lại không hoạt động vậy? Ngươi chỉ cần nghĩ sơ sơ là đã có thể nghĩ ra rồi, cha ngươi là ai chứ, chính là Ma Tổ đấy! Người ở đỉnh cao đương thời, trừ vài người có hạn ra thì ai có thể làm gì được hắn chứ?”
            “Nếu như tên ranh con Tiểu Đa kia biết được ông ngoại hắn là sự tồn tại lợi hại như vậy thì có đi đến nơi nguy hiểm hơn nữa cũng sẽ xem như du sơn ngoạn thủy, một mạch phóng khoáng thôi. Cho dù lão nhị có miễn cưỡng ép buộc hắn đi chiến đấu, ranh con này chỉ cần giở trò làm nũng, còn chẳng phải chuyện gì cũng xem như xong sao... Vậy còn có hiệu quả gì nữa? Làm sao mà lão nhị dám cho hắn biết? Chưa chắc đến mức bịa ra lý do kỳ quái nào đó đâu?”
            Không thể không nói, Tả Trường Lộ nắm chắc tính cách của Lệ Trường Thiên, quả nhiên là đến mức tinh tế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play