Hắn cứ như vậy đứng ở chỗ này, lại khiến người cảm giác, tự cổ tinh không, ngàn năm vạn năm, hắn, chính là chúa tể duy nhất!
Người mặc áo hoàng bào nhìn nhân ảnh đang tiêu tán, nói: “Chúc Dung, ngươi muốn đi rồi sao?”
Bóng người dừng lại, cười khổ: “Đông Hoàng, ta biết mà, ngươi cũng có thần niệm ở đây, cái gọi là lưu ta truyền thừa, cuối cùng cũng chỉ là hư giả, ngươi há lại sẽ hoàn toàn buông tha, mọi người chung quy thuộc phe đối địch.”
“Chúc Dung huynh nghĩ nhiều rồi.”
Người áo vàng, cũng chính là thần niệm của Đông Hoàng: “Chỉ là trước đây, ngươi ta đánh một trận xong, vào thời khắc ngươi thua cuộc bỏ mình, thời điểm ta quyết ý thả ngươi tàn hồn truyền thừa, đột nhiên tâm huyết dâng trào, có cảm ứng, dường như cảm ứng được một điểm nhân duyên nào đó.”
“Lúc này mới để một tia thần thức đi theo, thực sự không liên quan tới truyền thừa của Chúc Dung huynh.”
Đông Hoàng ấm áp mỉm cười: “Tu vi đến cảnh giới như ta với ngươi, làm sao không biết, đến chúng ta bước này, nếu là ở một thời điểm nào đó tâm huyết dâng trào, tuyệt không phải là chuyện nhỏ, tất có nhân quả.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT