Hắn khẽ vuốt ve cán đao, lẩm bẩm: “Về rồi, sẽ không đi nữa. Yên tâm đi, cuối cùng hắn vẫn có chút liêm sỉ.”
Đông Phương đại soái cười lạnh lùng: “Hôm nay hắn mà dám cầm thanh đao này đi, ngày mai ta điều binh diệt hắn! Nói chung hắn vẫn biết điều! Dựa vào hắn mà cũng xứng cầm thanh Bách Chiến Đao này?”
Một bên.
Hiệu phó Thành đỏ mắt hỏi: “Mấy vị đại soái, thuộc hạ mạo muội hỏi một câu, xử phạt của Trung Nguyên Vương thật sự xóa tất cả sao? Tội nghiệt tày trời như vậy, nợ máu đầy trời, thật sự không truy cứu sao?”
Đông Phương đại soái nheo mắt thờ ơ nói: “Đúng vậy, không thể truy cứu.”
Hai mắt Thành Cô Ưng đỏ ửng, lồng ngực phập phồng, khóe mắt như muốn nứt toác.
Tây Môn đại sư lạnh nhạt nói với Đông Phương đại soái: “Suy cho cùng cũng không phụ lòng anh em cũ, chúng ta giúp hắn chịu tội phản nghịch lần này, nên hay không thì cũng làm rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT