Lôi đình không ngừng lấp lóe, nổ vang, nhưng chưa từng có mưa rơi xuống.
Thuận theo mặt đất khô cạn để nhìn, có lẽ nơi này vô cùng hạn hán.
Lão giả bên cạnh Dịch Phong, ngồi xếp bằng trên mặt đất khô cạn, dường như loại hạn hán này cũng ảnh hướng đến ông ấy.
Tóc tai ông ấy bù xù, da bọc lấy xương, rất giống một cây rơm rạ khuyết thiếu mưa móc sắp khô héo.
Cũng giống như nến tàn trong gió, lập lòe theo gió ở nơi này, kéo dài hơi tàn.
Lão giả nhìn thấy Dịch Phong không nghe lời chào hỏi của mình, trực tiếp xông vào, làm ông cảm thấy tức giận, muốn lên tiếng quát lớn.
Nhưng Dịch Phong lại giành trước một bước nói: “Đạo hữu, đến cũng đến rồi, có nói thêm nữa thì có ý nghĩa gì chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT