Thương Thắng lộ ra nụ cười má lúm đồng tiền xán lạn.
Nhưng ngay sau đó, nụ cười của hắn dần dần thu lại, thay vào đó là tinh thần chán nản.
“Ai, bây giờ ta mới chỉ là cảnh giới Võ Sư tầng sáu, khoảng cách đến Võ Linh Cảnh còn kém mười vạn tám ngàn dặm.”
“Chỉ sợ đời này của ta cũng không thể đạt được đến Võ Linh Cảnh, không có cách nào có được phong quang vô lượng giống như vị đại nhân vật bên trong Hoa Thành kia, cũng không cách nào được giống như huynh nhìn ngắm kiến thức một chút non sông rộng lớn!”
Dịch Phong an ủi: “Thương Thắng, bây giờ tuổi ngươi còn nhỏ, đạt đến Võ Linh Cảnh đó là chuyện sớm hay muộn. Đến lúc đó ngươi nhất định có thể vượt qua bị đại nhân vật bên trong Hoa Thành kia, chắc chắn sẽ nhìn thấy được núi biển hùng vĩ, và có một hoài bão cả đời.”
Thương Thắng nhếch mép cười nói: “Dịch Phong đại ca, cảm ơn huynh. Có điều huynh cũng không cần an ủi ta, thật ra ta biết mình đời này cũng khó có khả năng tu luyện được đến Võ Linh Cảnh, đây chỉ là một ảo tượng mỹ lệ mà thôi. Dù sao…”
Nói đến đây, hắn nhìn một chút về xe ngựa ở phía sau, giống như là sợ người ở phía sau nghe được, nhẹ giọng nói: “Ta đến ba mươi tuổi thì sẽ chết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT