“Được, vậy thì ta nói rõ cho ngươi biết.”
Cô nương đứng đầu tức giận nói: “Tên Lâu Bản Vĩ kia ăn uống thoải mái ở Di Hồng Viện chúng ta mà không trả tiền, hắn nói là người của võ quán các ngươi, bảo ta bảy ngày sau đến tìm hắn đòi tiền, nể mặt ngươi nên chúng ta mới tin hắn, nhưng không ngờ thời gian bảy ngày đã hết lại không thấy hắn đâu nữa.”
“Đúng vậy, lúc đầu chúng ta còn khá rộng lượng, không ngờ hắn lại là người như vậy, còn gọi đến bảy tám lần, thật là kinh tởm, không có tiền thì đừng giả bộ giàu có như thế.”
“Hừ, muốn ăn quỵt, không có cửa đâu!”
“Ngươi cho rằng chúng ta làm ăn dễ dàng sao, mấy năm nay vẫn còn có người ăn quỵt, ta nói cho ngươi biết, Dịch Phong ngươi đừng cản nữa, mau bảo hắn trả tiền đây.”
Một đám người nói qua nói lại, lập tức trở nên kích động, trong lời nói tràn đầy sự căm thù đối với Lâu Bản Vĩ.
Dịch Phong đen mặt, ra sức giải thích: “Các vị cô nương, tuy rằng ta rất đồng cảm với mọi người, nhưng võ quán chúng ta thật sự không có tên Lâu Bản Vĩ nào hết!”
“Không thể nào, hắn nói rồi, chính là võ quán các ngươi.”
“Đúng đúng, chắc chắn là ngươi đang che giấu cho hắn.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play