Vì rời đi quá vội, cả hai đều không kịp mang theo quần áo.
Cố Nhược Kiều không có đồ để thay, chỉ có thể quấn chăn quanh người.
Diệp Nam Sinh đưa bánh mì cho cô, cô lập tức vươn tay nhận lấy. Nhưng vì đang quấn chăn, cô không thể cầm chắc, khiến chăn trượt khỏi vai, để lộ làn da trắng nõn cùng vết thương đỏ rực, trông rất đáng sợ.
Cô vội vàng kéo lại chăn, nhưng vì thế lại không thể cầm bánh mì, luống cuống đến mức chẳng biết làm sao.
Diệp Nam Sinh dứt khoát bế cô trở lại giường, lấy thuốc và bột cầm máu từ trong balo của cô ra.
Cảnh tượng này giống hệt lúc trước, chỉ khác là lần này vị trí của hai người hoán đổi.
“Xoay người lại đi, tôi xử lý vết thương cho.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play