Dạ Côn thành công kéo Dạ Tần đi.
Chuyện này cũng đại biểu cho Dạ Tần nghe lọt lời cha nói, nếu như đặt ở một năm trước, chỉ sợ Dạ Tần sẽ không như thế.
Đồng thời qua chuyện này cũng chứng minh Dạ Tần trầm ổn hơn rất nhiều, không làm ra loại chuyện kẻ thù sung sướng người thân đau đớn kia.
Theo hai huynh đệ rời đi, Đông Môn Mộng đứng dậy, nhẹ nhàng đỡ lấy Tử Yên:
- Đứng lên đi, mặt đất rất lạnh.
- Xin lỗi mẫu thân, xin lỗi cha... con có lỗi với mọi người.
Tử Yên khóc ròng, vừa rồi chỉ mới qua một thoáng, thế nhưng nàng phảng phất cảm thấy giống như cả một đời người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT