Sau khi Tổ Vận rời đi, Dạ Tư Không vẫn tiếp tục đọc sách, cho người ta một loại cảm giác rất bình tĩnh.
Nhưng chỉ cần cẩn thận quan sát, liền có thể nhìn thấy cặp mắt của ông ta vô cùng lăng lệ, phảng phất muốn giết chết mỗi hàng chữ
trong sách.
Tiết Khánh Nguyên dần đến gần, toàn bộ Thái Kinh bị bầu không khí vui vẻ bao phủ, trước của mỗi nhà đều được dọn dẹp sạch sẽ, đèn lồng đắt tiền nối tiếp nhau liên miên không dứt, dù sao Tiết Khánh Nguyên lần này không đơn thuần là Thái Kinh chúc mừng, mà các đại nhân vật đều sẽ tụ tập về Thái Kinh, cho nên không thể để Thái Kinh mất mặt được.
Ban đêm, đây mới là thời khắc Thái Kinh đẹp nhất, đèn đuốc sáng trưng, từ xa nhìn tới đã có thể cảm nhận được sự phồn vinh nhưng thịnh, trên Huyền Nguyệt đại lục cũng là chuyện rất ít thấy, sinh hoạt về đêm đã trở thành chuyện bình thường ở Thái Kinh, bách tính cũng rất thích cuộc hiện tại.
Lúc chỉ còn cách Tiết Khánh Nguyên một tháng, nhân số ở Thái Kinh bắt đầu tăng mạnh, các khách sạn lớn kín người hết chỗ, nếu như không đến sớm, buổi tối ngay cả chỗ ngủ cũng không có, Có vài người hết cách, chỉ có thể ngủ trong lầu bao ở hoa lâu.
Tuy nhiên vật giá ở Thái Kinh cũng xưa đâu bằng nay, cao đến mức khiến cho người ta hoài nghi nhân sinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT