Lâm Thiên Diệc rơi vào hồi ức, tiếp tục nói:
“Cái người Hoàng Thiên Bác này, hắn thuộc loại người mà nội tâm có chút bóp méo, hắn cũng là một kẻ giả nhân giả nghĩa! Nếu như không đoạt được thứ gì đó, hắn cũng không muốn để cho người khác đoạt được, thà rằng hủy diệt thứ đồ đó!”
“Sau khi chúng ta hoàn toàn lật mặt, hắn cũng trở về Thiên Hoàng Cung nơi hắn vốn dĩ thuộc về.”
“Chính là thế này, chúng ta cả đời không qua lại với nhau cũng mấy trăm năm rồi, mấy trăm năm này, coi như ngươi không phạm ta, ta cũng không phạm ngươi.”
Lâm Thiên Diệc tiếp tục nói: “Quái lạ ở chỗ xảy ra cách đây 16 năm, vào thời điểm hắn đã là tông chủ của Thiên Hoàng Cung rồi, mà Minh Thần điện cũng không được xem một thế lực lớn. Vào ngày mà Nhược Nhược mới chỉ sinh ra được mười lăm ngày, đêm đó, Thiên Hoàng Cung đã phát động cuộc tấn công chống lại Minh Thần Điện.”
Diệp Thiên Dật cau mày lại.
“Ngươi cứ thử nghĩ xem, nếu một lực lượng mạnh như vậy đang tấn công Minh Thần điện mà lúc đó không mạnh lắm, thì Minh Thần điện lấy cái gì mà chống đỡ lại?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT