Câu hỏi của Mặc Bạch không có gì là sai cả.
            Thực ra, mọi người đều muốn làm cho rõ.
            Chứ không phải chỉ cần có người nói bài thơ này do ngươi viết, thì chính là do ngươi viết đâu.
            Nếu là bài thơ khác thì mọi người không vấn đề gì, nhưng nếu là của một người mới hai mươi mấy tuổi viết thì thực sự mà nói là khiến người ta cảm thấy khó mà tin được, nghi ngờ này là điều hết sức bình thường.
            Diệp Thiên Dật cười, nói: “Đúng thế, sao? Mặc đại ca thấy ta không có tài văn Chương à?”
            “Ha ha ha.”
            Mặc Bạch cười, rồi nói: “Không không không, chỉ là hỏi chút thôi, trình độ của hai bài thơ này khá cao, ngay cả Vô Tâm đại sư cũng phải khen ngợi, cho thấy Diệp huynh đệ có thể sáng tác ra bài thơ như thế thì vô cùng tài giỏi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play