Nơi Hoa Thanh Hàn ở không phải là Vương gia, nàng có chút không thích sự to lớn của Vương gia, những người bên trong ở với nhau hoàn toàn không có cảm giác là bạn bè, người nhà, hơn nữa đâu đâu cũng lục đục đấu đá với nhau, lừa bịp lẫn nhau, còn có mấy người đàn ông cứ quấy rối nàng, cho nên nơi nàng ở là một căn chung cư cực kì cao cấp, một người ở cũng không lớn lắm, cũng yên tĩnh, không ai quấy rầy.
            Mà những gì An Vũ Tinh nói, Hoa Thanh Hàn có thể hiểu, bởi vì đó là ân nhân cứu mạng.
            “Hi hi, không có gì, hắn à, tuy rằng có chút háo sắc, nhưng theo như ta biết, vẫn là người tam quan rất đứng đắn, lúc đó ta với hắn đơn thuần ở bên nhau, ta cũng chẳng có tu vi, lại là nơi hoang vu hẻo lánh, hắn cũng chẳng làm gì.”
            “Vậy sao?”
            Điểm này Hoa Thanh Hàn muốn cho Diệp Thiên Dật một nút like, An Vũ Tinh xinh đẹp như vậy, hơn nữa lại chẳng có cảnh giới gì, cảnh giới này của Diệp Thiên Dật đối với nàng mà nói đã là rất cao, lại còn ở nơi hoang vu, có thể muốn làm gì thì làm, nhưng lại không làm gì cả, chuyện này đáng ghi nhận.
            “Tình yêu à, cầu xin ngươi đấy, ân tình này ta nợ ngươi, sau này ngươi bảo người ta làm gì người ta cũng sẽ làm cái đó.”
            “Chết đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play