Sau buổi biểu diễn, tổ chương trình hiếm khi có chút “nhân tính”, đặc cách cho mọi người nghỉ ngơi một ngày, đồng thời còn chuẩn bị vài phân đoạn nhỏ để giúp thí sinh thư giãn tinh thần.
Liêu Tuấn Thần ngủ một giấc đến tận khi tự tỉnh, đầu óc vẫn còn mơ màng. Nhân viên chương trình đến gõ cửa, nói muốn phỏng vấn nhanh vài cảm nghĩ sau khi biểu diễn, bảo cậu cứ nói tự nhiên là được. Thế là, cậu chàng thẳng tính này liền bê nguyên quả đầu tổ quạ, mặc áo thun rộng và dép lê đến phòng quay mà tổ chương trình chuẩn bị sẵn. Nhưng trong phòng chỉ có mỗi một chiếc bàn trang điểm có gương.
Liêu Tuấn Thần vò đầu một lúc, quay lại hỏi nhân viên:
“Không có ai hỏi tôi gì à?”
“À, chỉ cần cậu nói vài lời với chính mình trước gương là được rồi. Trước gương có gắn sẵn camera, như vậy sẽ dễ thoải mái hơn, không cần phải ngại.”
“Ồ.”
Tuy thấy hơi kỳ lạ nhưng Liêu Tuấn Thần vẫn gật đầu, kéo ghế ngồi xuống trước gương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT