Trường thi xếp chỗ dựa theo thành tích, từ cao đến thấp. Thành tích của Tần Lục luôn đội sổ, nên bị xếp ngồi ở phòng thi cuối cùng.

Mỗi buổi thi chỉ diễn ra trong một ngày, giữa các ca thi cách nhau mười phút để nghỉ. Buổi chiều thi xong thì tan học luôn, không có tiết tự học để thầy cô tranh thủ chấm bài.

Tần Lục chẳng buồn mang theo cặp sách, cũng không cần sách vở, chỉ cầm hai cây bút bước vào phòng thi.

Một cây để viết họ tên và làm bài, cây còn lại là bút chì 2B dùng để tô đáp án.

Giám thị nhìn thấy cậu không mang theo cục tẩy thì cạn lời, chỉ có thể lắc đầu thầm than "thật hết thuốc chữa".

Cả phòng thi ồn ào rôm rả, Tần Lục thì như chẳng nghe thấy gì, úp mặt xuống bàn ngủ luôn. Phải đến lúc thầy phát đề cậu mới chịu ngồi dậy.

Chỗ nào cũng thấy học sinh túm năm tụm ba tám chuyện, giám thị thừa biết nhưng cũng chỉ biết nửa giận nửa buồn cười, đành phải lên tiếng cảnh cáo, đe dọa sẽ ghi tên vào sổ vi phạm mới khiến mấy đứa kia chịu yên lặng.

Chỉ có Tần Lục là vẫn không ngẩng đầu lên, khiến giám thị không khỏi tò mò liếc mắt nhìn thử.

Vừa phát đề xong, cậu lập tức cắm cúi tô đáp án mà chẳng thèm viết nháp một chữ nào. Mới nhìn qua cứ tưởng là học sinh chăm chỉ, ai ngờ lại tô bừa thì có.

Giám thị nghĩ bụng: “Cứ tưởng là học dốt nhưng chăm chỉ, hóa ra lại làm đại cho xong.”

Ông lắc đầu thở dài, vừa đi tới đi lui vừa canh phòng thi. Nói thật chứ trông thi cả ngày cũng chán không chịu nổi, nên lúc đi ngang qua Tần Lục, ông vẫn cúi đầu nhìn thử bài cậu làm tới đâu.

Không ngờ chỉ liếc qua một cái mà phải nhìn kỹ lại. Mấy đề thi này là do các thầy cô cùng nhau ra, đáp án từng câu ông đều nhớ như in. Vậy mà bài làm của Tần Lục, nhìn thì tưởng tô đại, nhưng… toàn bộ đều đúng!

Giám thị sững sờ. Phản ứng đầu tiên là nghi ngờ cậu gian lận. Đây là môn thi cuối cùng, bài thi 150 điểm, chỉ cần được 60 điểm là đã xem như khá. Không thể nào một học sinh kém như cậu lại làm đúng hết như thế.

Ông nhìn chằm chằm vào Tần Lục, không phát hiện có gì bất thường, tai cũng không đeo tai nghe Bluetooth gì cả.

Lạ thật.

Ông âm thầm ghi nhớ cái tên “Tần Lục” viết trên bài làm với nét chữ rồng bay phượng múa, muốn xem cuối cùng cậu được bao nhiêu điểm.

Kỳ thi tháng không cho nộp bài sớm, Tần Lục cũng không kiểm tra lại, chỉ đơn giản úp bài thi lên bàn rồi ngủ tiếp. Lần này thầy giám thị cũng không quản nữa, miễn là không giúp người khác quay cóp thì muốn ngủ cứ việc ngủ.

Giữa hai ca thi, tiểu mập mạp Quý Hướng Dương tới tìm Tần Lục.

Cậu ta học cũng chẳng khá hơn bao nhiêu, được xếp thi ở đầu kia hành lang cùng tầng với Tần Lục.

Cầm hai hộp sữa chua trên tay, Quý Hướng Dương thò đầu nhìn quanh rồi sáng mắt khi thấy Tần Lục.

“Lục ca, anh thích vị dâu hay xoài? Thi mệt rồi, uống sữa chua bổ sung năng lượng đi!”

Tần Lục ngẩng mắt nhìn cậu ta một lúc rồi buột miệng: “Tôi không mệt.”

Quý Hướng Dương ngượng ngùng: “…… Không mệt cũng uống được mà, tôi thích lắm, đặc biệt đề cử vị xoài đó.”

Tần Lục đáp lại: “Tôi không thích xoài.”

Quý Hướng Dương: “……”

Cậu mập nhỏ tiu nghỉu cúi đầu, trông như cái đuôi cụp xuống.

“Dâu thì được.” Tần Lục rút hộp sữa chua dâu từ tay cậu, cắm ống hút uống một ngụm.

Quý Hướng Dương bất ngờ ngẩng lên, ngay sau đó vui mừng gật đầu liên tục: “Vậy lần sau tôi mang cho anh dâu tây nhé!”

Tần Lục không nói gì, chỉ phất tay ra hiệu cậu đi chuẩn bị cho ca thi tiếp theo.

Tiểu mập hí hửng quay đi, tranh thủ mấy phút cuối móc điện thoại từ cặp để ở hành lang ra, lén lút chui vào góc cầu thang gửi tin cho anh mình.

[Lục ca đúng kiểu ngoài lạnh trong mềm, ổng nhận hộp sữa chua tôi đưa luôn, hắc hắc~]

Anh cậu đang bận, chắc không trả lời kịp. Tiểu mập cất điện thoại vào cặp, vui vẻ chuẩn bị vào thi.

Thi xong coi như được giải phóng tạm thời. Hôm nay hiếm khi được tan học sớm lại không có bài tập, đám con trai trong lớp chẳng ai muốn về nhà ngay mà rủ nhau ở lại sân trường chơi bóng rổ.

Nam sinh thích bóng rổ gần như là bản năng. Mấy ngày không chơi là thấy ngứa tay. Mà đã thích rồi thì thành tích có tốt hay không cũng không quan trọng.

Trước đây Tần Lục không hòa đồng, cả lớp gần như ai cũng vô thức tách biệt cậu ra. Nhưng hôm nay lại có bạn chủ động hỏi cậu có muốn tham gia không.

Tần Lục dĩ nhiên không từ chối. Các bạn học thấy cậu chịu tham gia thì cũng vui vẻ, vai khoác vai kéo nhau như bầy ong ùa về sân thể dục.

Họ chơi theo thể thức chuẩn năm đấu năm, chia thành bốn hiệp, mỗi hiệp 12 phút. Nếu hai đội hòa nhau sẽ có thêm 5 phút thi đấu phụ.

Một bạn làm trọng tài, hễ có động tác phạm quy thì thổi còi ngay. Trong một hiệp, nếu phạm quy bốn lần thì đến lần thứ năm đội kia sẽ được ném phạt hai quả. Nếu cá nhân phạm tới sáu lần, sẽ bị truất quyền thi đấu.

Tuy không nghiêm khắc như thi đấu thật, nhưng mọi người đều rất nghiêm túc.

Mấy bạn nữ không về mà ngồi trên khán đài cổ vũ rôm rả. Trong sân còn có cả học sinh lớp 10. Các em chưa bị áp lực học hành đè nặng, phần lớn đều lang thang sân trường. Thấy có trận bóng rổ thì cũng kéo đến vây xem.

Mấy nam sinh tụ lại chia đội. Tần Lục mới lần đầu chơi bóng ở trường, trước nay chưa ai thấy cậu chơi bao giờ nên cũng không rõ thực lực ra sao.

Để công bằng, họ quyết định để Tần Lục ném thử vài quả xem trình độ thế nào, tránh phân đội chênh lệch khiến trận đấu mất vui.

Tần Lục đón lấy quả bóng bạn ném qua, xoay trên tay vài vòng cho nóng người, rồi đứng ngoài vạch ba điểm, nhẹ nhàng bật nhảy ném rổ.

Quả bóng vẽ một đường cong đẹp mắt giữa không trung, rồi “soạt” một tiếng dứt khoát xuyên thẳng qua lưới rổ.

Tiếng reo hò nho nhỏ vang lên từ khán đài.

Tần Lục có ngoại hình đẹp, vóc dáng cao gầy cân đối, mặc bộ đồng phục thể thao trắng xanh mà như được may đo riêng. Khi nhảy lên cánh tay căng ra, cơ bắp hiện rõ đường nét, trông vô cùng hút mắt.

Bóng vừa rơi xuống, cậu lập tức nhảy bật tại chỗ, tung cú úp rổ dứt khoát và mượt mà.

Muốn được yêu thích ở trường thật ra không khó. Hoặc là học giỏi đến mức mọi người ngước nhìn, hoặc là chơi thể thao đỉnh cao đè bẹp đối thủ. Còn nếu hai cái kia không có, thì chỉ cần đẹp trai là đủ. Miễn tính cách không quá chướng, thì kiểu gì cũng được yêu mến.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play