Hắn khựng lại một chút, quay đầu nhìn Tần Lục, ánh mắt cậu ta trong veo, không chút tạp niệm, khiến hắn bất giác bật cười, nói một câu như thể đang tán gẫu bình thường với người bạn đồng trang lứa:
“Không có gì đâu.”
Ra khỏi cửa, hắn hít sâu một hơi, nở nụ cười nhẹ. Hôm nay có lẽ là một trong những ngày hiếm hoi tươi sáng kể từ khi tận thế bắt đầu.
Bước chân quay về cũng trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều, dù thật ra chẳng có chuyện gì đáng để vui đến thế cả.
Diêm Ngọc Văn đói quá, nằm dài hình chữ X trên sofa, mặt đầy mãn nguyện:
“Về sau ăn cơm không cần tôi dùng dị năng đốt nữa, đúng là quá tuyệt.”
Biên Thần Nghĩa liền phun ra một câu chẳng chút khách sáo:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play