Nếu nói ngoài tường căn cứ là vùng hoang dã mênh mông đầy nguy hiểm, thì bên trong tường lại khiến người ta có cảm giác như trở về một nửa thế giới trước tận thế.
Bất cứ ai lần đầu tiên bước vào căn cứ đều sẽ bị khung cảnh trước mắt làm chấn động. Trên đường, người qua lại có trật tự rõ ràng, đội tuần tra mặc đồng phục màu nâu nhạt đồng nhất, ven đường có các sạp bán vật dụng sinh hoạt, trang bị máy móc và những món đồ lặt vặt. Giao dịch chủ yếu dùng tinh hạch. Xe điện vẫn chạy như thường lệ, mọi thứ thoạt nhìn không khác gì trước khi tận thế xảy ra.
Có lẽ vì Diêm Ngọc Văn nhìn xe điện khá lâu, vẻ mặt lộ rõ kinh ngạc, nên Khâu Nhất Lan bật cười giải thích:
“Là năng lượng mặt trời đó, không tốn xăng. Viện nghiên cứu đã cải tiến rất nhiều công cụ và phương tiện hữu dụng, xe điện là một trong số đó.”
Một thiếu niên trạc mười mấy tuổi đeo túi bên vai, cười toe toét tiến đến. Cậu ta vốn ngồi xổm bên cổng chính, chuyên tiếp cận những người mới vào căn cứ. Từ trong túi, cậu ta móc ra một chiếc máy chơi game:
“Đại ca, mua máy chơi game không? Chỉ cần sáu tinh hạch cấp một thôi, sạc một lần chơi được ba tiếng lận!”
Theo quy định, người mới đến căn cứ thường phải tự tìm nơi ở, nhưng do thực lực của Tần Tiêu và Lâm Phỉ Phỉ quá mức hiếm thấy, Khâu Nhất Lan sợ chậm trễ việc liên hệ với ba thế lực lớn trong căn cứ nên đã đích thân dẫn đoàn người đi. Thấy thiếu niên kia, cô trừng mắt giận dữ quát:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play