Hắn không nhịn được, buột miệng hỏi:
“Cậu không sao đấy chứ?”

Tần Lục kéo ghế dịch ra phía trước để nhường chỗ cho cậu ta ngồi, cũng không ngẩng đầu lên, chỉ đáp gọn:
“Tôi thật sự ổn.”

Bọn họ nhìn thấy một Tần Lục chân thực hơn sau nụ cười thoáng qua như ánh quỳnh vụt tắt hôm trước. Không khác gì các bạn cùng lớp khác, là một người bình thường mang theo chút khác biệt giữa sự u ám, áp lực, cũng có những niềm vui nhỏ nhặt giản đơn.

“Cảm ơn cậu.”

Từ khoảnh khắc đó, họ xóa bỏ mọi hiểu lầm trước kia, chân chính xem Tần Lục là một phần của tập thể lớp.

Lúc này, Vương Túc hốt hoảng chạy vào lớp. Các bạn học nhìn thấy đầu cậu ta đã nhuộm lại màu đen, nhất thời ai nấy đều suýt không nhận ra.

Tiếc là chuông tiết dự bị vang lên đúng lúc, chưa kịp xôn xao, thầy chủ nhiệm đã ôm giáo án bước vào lớp, thông báo rằng tuần sau sẽ có kỳ kiểm tra tháng.

Tiếng rên rỉ vang khắp lớp, nhưng trong đó lại ẩn chứa sự háo hức. Đối với học sinh mà nói, thành tích là tất cả, mạnh yếu ra sao, chỉ cần nhìn điểm là rõ ngay.

Các bạn học trong lớp dần nhận ra: Tần Lục bắt đầu nghiêm túc nghe giảng.

Người từng đau đầu vì Tần Lục nhất chính là thầy Lý giáo viên dạy Toán. Tần Du là học sinh tiêu biểu mà thầy tự hào, còn Tần Lục lại là kiểu chẳng buồn cố gắng, khiến thầy giận đến mức “hận sắt không thành thép”.

Hai người giờ lại ngồi cùng bàn. Nhìn một bên là Tần Du nghiêm túc chép bài, còn bên kia Tần Lục cũng cắm cúi lật sách, thầy Lý ngạc nhiên không ít.

Quan trọng là cậu ta không hề chơi game.

Thầy lặng lẽ đi ngang qua, phát hiện đúng là Tần Lục đang xem sách giáo khoa, nhưng có điều, cậu lại không đọc phần bài đang giảng mà lật sang những chương phía sau. Tốc độ lật sách nhanh đến kỳ lạ, gần như chỉ đảo mắt qua là xong.

Thầy Lý lắc đầu. Có động lực học là tốt, nhưng cũng đừng nóng vội quá.

Thầy lấy ra một đề toán nâng cao từ sách Ngũ Tam, nội dung có liên quan đến bài học hôm nay nhưng khó hơn một chút, rồi gọi Tần Lục lên bảng giải.

Bình thường, thầy chỉ gọi học sinh giỏi hoặc học sinh yếu để kiểm tra. Tần Lục lần này là ngoại lệ đây là lần đầu tiên cậu được gọi tên lên bảng làm bài công khai.

Cả lớp bắt đầu lo lắng thay cho cậu. Dù ai cũng biết Tần Lục đang cố gắng học tập, nhưng đây đã là nội dung học kỳ hai lớp 11, mà trước đó cậu bỏ lỡ rất nhiều bài vở. Nếu không làm được thì sao? Có khi nào lại khiến cậu nản lòng?

Nhưng Tần Lục lại không hề tỏ ra hoang mang. Cậu bình tĩnh gật đầu, xách túi lên bục giảng, nhìn đề bài một lượt rồi trực tiếp bắt tay vào giải.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play