Lúc Nhậm Tô quay về là giữa trưa thứ tư, dáng vẻ phờ phạc, mệt mỏi vô cùng, sau khi gửi cho Cố Gia Ý một tin nhắn báo bình an thì lập tức ngã nhào ra giường.
Chuyện gặp mặt người lớn trong nhà đã được quyết định đúng vào thứ bảy là sinh nhật của Nhậm Tô. Cố Gia Ý đã cất công đi khảo sát lựa chọn địa điểm, sau khi hoàn thành, cô cầm chùm chìa khóa nhà anh đã cho cô trước khi đi, một lần nữa tới dưới lầu tòa nhà anh ở. Nhìn cả dãy nhà cao lừng lững trước mặt, tâm trạng của cô đã không còn giống với lần đầu tiên ngồi hóng gió dưới sân này, tay ôm khư khư quả dưa hấu đợi anh xuống đón trong cảm giác thấp tha thấp thỏm. Duyên phận là một thứ gì đó thật kỳ diệu, khi cô một lần nữa có mặt ở nơi này thì đã mang thân phận mới là bạn gái của anh, đã vậy, nửa tháng nữa hai người sẽ cùng nhau về chính thức ra mắt với người lớn nhà cô nữa.
Mở cửa vào nhà, bên trong hoàn toàn lặng lẽ, có lẽ Nhậm Tô vẫn còn đang nghỉ ngơi sau chuyến bay dài. Nghĩ vậy, bước chân của cô vô thức chậm lại, di chuyển nhẹ nhàng. Trong tủ giày có sẵn đôi dép màu hồng hình mèo Hello Kitty cô đã mang vào lần đầu tiên đến. Cô khẽ khàng đi vào phòng khách, đặt hết túi đồ trong tay xuống ghế sô pha, sau đó men theo trí nhớ đi tới trước cửa phòng ngủ của Nhậm Tô, đẩy cửa bước vào.
Phòng ngủ của anh không lớn như phòng sách, điều này khiến Cố Gia Ý rất ngạc nhiên. Có một lần, Nhậm Kiều Sơ dẫn cô đi tham quan phòng sách của anh, chỉ cho cô xem từng bức ảnh chụp của anh hồi bé xíu, cô đã tỉ mỉ quan sát rất kỹ không gian phòng. Còn bây giờ, khi bước vào phòng ngủ của anh, một căn phòng hoàn toàn trái ngược với phòng sách, phong cách bài trí vô cùng đơn giản, cô bất giác bật cười, ngay lúc này đây, cô lại bước thêm được một bước tiến vào sâu trong thế giới của anh rồi. Phòng ngủ của anh cũng không hẳn ngăn nắp, gọn gàng sạch sẽ không vướng bụi như cô tưởng tượng, trên chiếc ghế dài màu vàng chuối sát bên cửa sổ có đôi ba chiếc áo chiếc quần vứt bừa lên, trong góc phòng là va li hành lý anh nép vội vào còn chưa kịp cất gọn. Chăn ga trên giường là một bộ đồng màu xanh nước biển, tầm mắt Cố Gia Ý dần tập trung về góc giường bên phải. Anh vùi nửa mặt vào chăn, ngủ rất say, không biết anh đã phải mệt mỏi đến mức nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT