Một sáng tháng tám, mặt trời vừa ngoi lên đã mang theo sự oi bức hòa vào không khí. Khi những tia nắng đầu tiên của bình minh chiếu tới khuôn mặt của Cố Gia Ý, cô mơ màng tỉnh dậy, phía xa xa nối liền với bầu trời là mặt biển xanh thẳm như một viên ngọc bích vừa mới được gột rửa, ánh bình minh đỏ rực cả một vùng trời.
Đầu đau như búa bổ, ý thức dần rõ ràng, một bên mặt cảm nhận rõ sự ấm áp khác lạ bất giác khiến toàn thân Cố Gia Ý cứng ngắc như hóa đá. Toàn bộ những ký ức vui vẻ và đau khổ ngày hôm qua cũng dần trở nên rõ ràng. Ôi trời, Nhậm Tô! Còn có sự dứt khoát của Vệ Thanh Lãng khi dứt áo ra đi khiến cô tuyệt vọng, còn có cả đôi nam thanh nữ tú yêu nhau ngày đó. Cố Gia Ý thật sự không dám nhớ lại những ký ức đó chút nào, không dám nhớ đến việc đêm qua mình đã khóc sướt mướt trước mặt Nhậm Tô, không dám nhớ đến việc bản thân lại đi kể cho người mình thầm thích cảm giác đau lòng và tuyệt vọng đối với bạn trai cũ.
Cố Gia Ý, rốt cuộc mày đã làm ra cái trò gì đây?
Nhưng hiện thực lại không cho phép Cố Gia Ý trốn tránh. Một đôi bàn tay to lớn kế bên nhẹ nhàng giúp cô khoác lại chiếc áo vest đen đang dần trượt xuống khỏi vai, giọng nói quan tâm đầy ý cười khẽ cất lên bên tai khiến cô đỏ mặt: “Gia Ý, chào buổi sáng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT