Món mì suông này quả đúng là canh suông theo đúng nghĩa đen, trong tô chỉ có mì sợi và vài cọng hành xanh lưa thưa, ngoài ra chẳng có gì cả.
Lục Đường Đường ghé vào tô mì của bố, uống thử một ngụm canh. Ồ, không ngờ nước dùng lại được hầm từ xương heo, vị ngon ngọt thơm ngậy.
Cậu bé hớp thêm một ngụm mì lớn, sợi mì dai vừa đủ, ngon chẳng kém gì món mì mẹ cậu tự tay cán ở nhà. Đường Đường thỏa mãn nheo mắt lại đầy thích thú.
Thấy con trai ăn được khá nhiều, Lục Gia Bình mới yên tâm cầm tô mì lên ăn phần của mình.
Cả nhà nhanh chóng ăn uống vui vẻ. Phương Mặc tiếc nuối nhìn nửa cái bánh bao còn lại trong tay, nhỏ giọng nói với Trần Quế Hoa: “Dì ơi, con ăn không nổi nữa.”
Trần Quế Hoa vui vẻ nhận lấy bánh bao từ tay cậu: “Không sao, dì cất vào hộp, tối về hâm nóng lên là ăn được.”
Phương Mặc gật đầu, rút khăn tay ra lau miệng cho Đường Đường, rồi tiện tay lau miệng mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT