Lục Cảnh Hoa có chút lo lắng trong lòng, nhưng nghĩ lại, Dương Phán Đệ quả thực cũng chưa làm tổn thương gì đến Đường Đường cả. Nếu bây giờ bọn họ chạy đi trách móc con bé thì cũng vô lý. Hơn nữa, họ là con trai, đâu thể tùy tiện gây sự với một bé gái nhỏ được. Thôi thì cứ đợi thêm chút thời gian, nếu lần sau còn xảy ra chuyện gì, hắn cũng chẳng thèm quan tâm đối phương có phải con gái hay không nữa.
Lúc món gà hầm gần xong, Lục Gia Bình cũng vừa tan tầm về đến nhà. Thấy cháu trai của đoàn trưởng Phương đang ngồi chơi cùng Đường Đường trong nhà, ông cũng chẳng thấy lạ gì. Tối hôm qua trước khi đi ngủ, vợ ông còn kể cho ông nghe chuyện Đường Đường rất thích đứa trẻ này cơ mà.
Ông bước tới đùa với Lục Đường Đường vài cái, rồi vui vẻ đi vào bếp phụ vợ một tay. Thấy nồi thịt gà thơm nức, ông ngạc nhiên hỏi vợ:
“Hôm nay nhà mình chịu khó ăn sang thế, còn có cả thịt gà nữa cơ à?”
Trần Quế Hoa cười, lườm chồng một cái rồi nhỏ giọng kể:
“Là do mấy đứa nhỏ bắt được đấy. Nhưng ông biết không, con gà rừng này rất kỳ lạ, cứ nhắm đúng Đường Đường mà lao tới mổ, người khác đuổi theo nó cũng không thèm để ý.”
Lục Gia Bình nghe vậy vội cau mày hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play