Sáng sớm hôm sau, đúng như lời hứa, Phương Mặc đã mang bánh quy nhỏ tự mình chạy sang nhà tìm Đường Đường chơi.
Lần này cậu bé không làm phiền bà nội đưa sang, mà tự một mình qua nhà họ Lục. Trong khu tập thể quân đội, mọi người đều rất yên tâm để trẻ con tự chơi, không sợ bị bắt cóc, chỉ sợ chúng nghịch ngợm gây chuyện mà thôi.
Trần Quế Hoa thấy cháu nội nhà họ Phương chịu khó qua chơi với Đường Đường như vậy thì rất vui. Bà vốn đang lo mấy hôm nữa các anh lớn đều phải đi học, ở nhà chỉ còn mình Đường Đường sẽ buồn chán, giờ thì không phải lo nữa rồi.
Nhìn hai đứa nhỏ ngoan ngoãn ngồi dựa vào tường, vừa chơi vừa cười đùa vui vẻ, Trần Quế Hoa thật lòng rất quý Phương Mặc.
Lục Cảnh Hoa thay bộ đồ cũ, chuẩn bị dẫn ba đứa em trai ra chân núi nhặt ít củi khô. Nếu không tranh thủ làm sớm, đợi đến khi khai giảng thì sợ không còn thời gian nữa, đến lúc ấy lại vất vả mẹ mình.
Trước khi đi, anh cả chu đáo mang nước ra cho hai đứa nhỏ uống, thấy Phương Mặc tự cầm cốc chắc chắn rồi, mới quay sang dịu dàng nói với Đường Đường:
"Đường Đường ngoan, ở nhà chơi với anh Tiểu Mặc nhé. Anh dẫn các anh kia đi nhặt củi, được không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play