Đánh mắng hồi lâu, đến khi mệt không thở nổi nữa, bà Dương mới nhận ra Phán Đệ trong tay mình đã bất động từ bao giờ. Nhưng bà cũng chẳng lo lắng gì nhiều, tiện tay xách cô bé ném vào nhà kho, quay lại trừng mắt nhìn ba cô con gái còn lại, tức giận quát lớn:
“Còn đứng ngây ra đó à, mau quét dọn sạch sẽ đi, đợi ăn đòn hết à?”
Quát xong, bà hậm hực trở về phòng nằm xuống nghỉ ngơi. Còn Phán Đệ trong nhà kho, chẳng ai buồn ngó ngàng xem cô bé sống chết ra sao.
Sáng sớm hôm sau, chị cả Lai Đệ mở cửa nhà kho, vào đánh thức em gái đang nằm trên đống củi:
“Phán Đệ, dậy nhanh đi em. Nếu mẹ dậy thấy em chưa làm việc lại đánh nữa bây giờ!”
Thật ra, Phán Đệ đã tỉnh từ trước khi Lai Đệ bước vào. Vừa mở mắt, đầu cô bé đau dữ dội, phải mất một lúc lâu mới định thần được. Khi thấy bàn tay nhỏ xíu cùng căn nhà kho cũ kỹ quen thuộc, cô bé lập tức ngây ngẩn.
Chuyện gì đang xảy ra thế này? Đây là mơ sao? Sao cô lại trở về lúc nhỏ thế này được?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT