Eo và lưng của Tiêu Vọng không có chút mỡ thừa, dọc theo xương sống ngón tay cô có thể cảm nhận rõ ràng từng khối cơ lưng, chỉ cần cô hơi dùng sức là cơ bắp sẽ lập tức căng lên.
Thế là cô nhỏ giọng than thở: “Ôm anh chẳng dễ chịu chút nào.”
Đối phương bật cười khe khẽ, “Nhưng anh ôm em thì rất dễ chịu.”
“Đương nhiên rồi.” Chu Trác Phỉ chẳng thèm quan tâm Tiêu Vọng có thấy hay không, cô lườm một cái, kiêu hãnh nói: “Thịt đó đều là em chăm sóc kỹ càng mà có, là thành quả lao động của em đấy!”
Tiếng thì thầm của Tiêu Vọng vang bên tai cô: “Mềm mềm, thơm thơm, giống hệt một chiếc bánh ngọt vừa ra lò.”
Không chỉ là ôm vào rất giống, ngửi cũng giống, mà đến cả nếm thử cũng vậy, thậm chí còn ngọt ngào hơn nhiều.
Hôm qua anh đã nghĩ mãi đến nửa đêm, lúc tâm trạng phiền muộn cũng từng định hút một điếu thuốc, nhưng chỉ cần nghĩ đến cô, cảm giác lo lắng liền dịu lại một cách kỳ diệu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play