Hay là... cô rời đi trước?
Dù sao thì căn phòng này là do công ty đặt, cô không cần đặt cọc gì cả, quầy lễ tân chỉ thu thẻ phòng, còn những chuyện khác cô đều không cần quan tâm.
Cô suy nghĩ tính khả thi, nếu giờ rời đi thì cần phải thu dọn hành lý, tuy không mang theo nhiều đồ nhưng cũng có nguy cơ đánh thức Tiêu Vọng. Vậy cuối cùng là việc bị phát hiện bỏ đi giữa đêm thì xấu hổ hơn, hay là việc phải đối mặt với anh sau khi ngủ dậy thì xấu hổ hơn?
Nghĩ tới nghĩ lui, Chu Trác Phỉ vẫn cảm thấy bỏ trốn giữa đêm sẽ tốt hơn.
Dù sao sự ngượng ngùng vào ban đêm cũng chỉ thoáng qua, về đến nhà cô có thể ngủ thêm và cô còn có hai ngày để tiêu hóa chuyện này nữa. Nhưng nếu là ban ngày thì càng nghĩ sẽ càng tỉnh ngủ.
Nghĩ vậy, Chu Trác Phỉ quyết định ngay, cô lật người xuống giường rồi chuẩn bị rời đi.
Chân vừa chạm xuống tấm thảm, một luồng tê dại liền lan từ giữa hai chân ra khắp bốn phía như bị điện giật. Hai đầu gối cô không tự chủ mà khụy xuống, may mà cô kịp thời vịn vào mép giường nên không ngã.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT