Đợi nói xong cô mới phản ứng lại — đây là câu mà trước đây Tiêu Vọng từng nói với cô.
Chu Trác Phỉ không do dự, tiếp tục nói: “Em nghĩ xem, em đã vượt qua được biết bao nhiêu khó khăn, chẳng lẽ lại để chút chuyện trước mắt cản bước sao? Em không cần phải có được câu trả lời đó, hãy học hành cho tốt, cuộc sống của em vẫn còn vô vàn khả năng.”
“Thật vậy ạ?”
“Thật mà, chị tin là em làm được, còn em có tin vào bản thân không?”
Dường như từ lời nói của Chu Trác Phỉ, Tạ Lam được tiếp thêm rất nhiều dũng khí, rồi kiên định gật đầu nói: “Em làm được.”
Chu Trác Phỉ trở về phòng thay đồ, lúc nãy Tạ Lam thấy cô mặc chiếc váy đó rất đẹp, còn định tặng cho cô, nhưng cô đã dứt khoát từ chối. Chiếc váy này mà thật sự mang về, chắc chắn nó sẽ thành bóng ma tâm lý của cả đời cô mất.
Cô tạm biệt Tạ Lam, mãi đến khi ngồi lên xe quay về cô mới có thời gian nhìn vào điện thoại, phát hiện Tiêu Vọng đã gửi cho cô mấy tin nhắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play