Tạ Lam không dám hỏi cha cô để xác nhận, vì cô mơ hồ cảm thấy anh hai nói đúng. Cô giống như một con đà điểu vùi đầu vào cát, cố gắng chặn hết mọi suy nghĩ của mình, từ chối đối mặt với sự thật.
Vì cô không muốn đánh mất gia đình hiện tại của mình một lần nữa. Dù gia đình này không phải một gia đình ấm áp theo nghĩa thông thường, nhưng ít nhất cô không còn là một người cô đơn nữa.
Nhưng từ tận đáy lòng, cô vẫn giữ một chút hy vọng. Có khi nào anh hai nói sai không? Có khi nào cha mẹ cô thật sự có tình cảm với nhau không? Có khi nào câu chuyện của họ giống như trong tiểu thuyết, bị buộc phải chia xa vì áp lực gia đình?
Thế nên cô giả vờ hờ hững nhắc đến chuyện vừa rồi khi trò chuyện với cha.
“Vừa nãy con và chị Chu Chu xem ảnh chụp chung thì chợt nhận ra chị ấy trông hơi giống mẹ. Cha thấy có giống không?”
“Thật sao?” Cha Tạ thoáng sửng sốt, sau đó mới nhìn về phía Chu Trác Phỉ.
Là bậc trưởng bối, ông không tiện quan sát quá kỹ một cô gái trẻ, nên ngoài lúc chào hỏi ban đầu, ông chưa từng chú ý đến đối phương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT