Hóa ra thật sự có người có mái tóc nhẹ như mây, mềm như lụa.
Sau một hồi tìm kiếm, cuối cùng anh cũng tìm thấy thứ vừa nhìn thấy—một mảnh cánh hoa nhỏ.
“Tìm thấy rồi.”
"Hả? Là gì vậy?" Chu Trác Phỉ nhìn thấy cánh hoa, đoán có thể do cô vô tình chạm vào lọ hoa trên bàn. Cô vừa nói lời cảm ơn vừa nhận lấy mảnh vụn, định khi xuống xe sẽ vứt đi.
Sau đó hai người bắt đầu tán gẫu, Chu Trác Phỉ cảm ơn Tiêu Vọng, nhắc đến lần trước ăn cơm, nói rằng cô và Đỗ Ngu đều rất vui.
“À đúng rồi, thư ký Tiêu, Đỗ Ngu hỏi anh có thích ăn quýt không? Nhà cô ấy có quýt rất ngon, muốn mang cho anh một ít.”
“Không cần đâu, giúp anh cảm ơn cô ấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play