"Tôi cảm thấy anh ta đang chơi tôi." Nói xong, cô nhìn thấy vẻ mặt mơ hồ của đối phương, tâm trạng vốn đã lo lắng giờ càng thêm bực bội.
Giọng điệu cô ngày càng tệ hơn, dứt khoát xua tay: “Đã bảo là cậu không hiểu rồi, còn bắt tôi phải nói, đi đi đi.”
Nói xong, cô không cho Chiêm Tử Lãng bất kỳ cơ hội nào để lên tiếng, đi thẳng đến văn phòng của Tiêu Vọng.
Theo lý, họ nên đợi trong phòng họp nhưng vì Tiêu Vọng đã hứa sẽ nhắn tin cho cô, nên họ mới có thể tìm một chỗ ngồi xuống nghỉ ngơi.
Vào văn phòng Tiêu Vọng, cả hai tự tìm chỗ ngồi xuống.
Chiêm Tử Lãng nhận ra Chu Trác Phỉ không vui, đương nhiên cậu không dám đến gần mà chọc giận cô. Nhưng cậu cũng cảm thấy ấm ức, rõ ràng mình chẳng làm gì cả, tại sao lại có cảm giác như vừa gây họa vậy?
Chu Trác Phỉ cũng nhận ra mình không kiểm soát tốt cảm xúc, vô tình trút giận lên người khác. Chuyện này vốn chẳng liên quan gì đến Chiêm Tử Lãng, sao có thể vì cậu tính tình tốt mà cô nổi nóng với cậu được?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT