Sau một hồi lằng nhằng, lúc Chu Trác Phỉ về đến cổng khu chung cư thì đã hơn mười một giờ. Cô không dám tưởng tượng lúc nào Tiêu Vọng mới về đến nhà, thế nên khi xuống xe cô chẳng dám chần chừ dù chỉ một giây.
Xe vừa dừng, cô lập tức tháo dây an toàn rồi bước xuống.
“Thư ký Tiêu, anh mau về nghỉ ngơi đi, mai còn phải đi làm đấy!”
Tiêu Vọng nhìn Chu Trác Phỉ đang cúi người nói chuyện với mình qua cửa xe. Cô vén tóc sang một bên, đôi tai không còn đỏ ửng như ban nãy nhưng vẫn nhỏ nhắn xinh xắn mà nép bên gương mặt.
Theo cử động của cô, đường nét mềm mại của cơ thể cũng dần hiện ra, khác hẳn với vẻ chỉn chu kín đáo thường ngày trong bộ đồ công sở…
Anh không thể tiếp tục nhìn nữa.
Tiêu Vọng lập tức dời ánh mắt đi. “Đúng là muộn rồi, không làm phiền em nghỉ ngơi nữa, ngủ ngon nhé.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play