Đỗ Ngu thản nhiên nói: “Nhà người ta có điều kiện, muốn làm gì thì làm thôi.”
"Nhưng anh thấy đàn ông vẫn nên có chí khí thì hơn." Hàn Sở Bân ra vẻ nghiêm túc, ánh mắt chăm chú nhìn Chu Trác Phỉ: “Mộc Mộc, em thấy sao? Đã có năng lực thì vẫn nên tự mình phấn đấu một chút, chẳng lẽ cái gì cũng tiêu tiền của gia đình?”
“Anh nói rất đúng, con người dựa vào cha mẹ là do số mệnh, nhưng dựa vào chính mình mới là bản lĩnh thật sự.”
Hàn Sở Bân còn chưa kịp thở phào thì đã nghe Chu Trác Phỉ hỏi: “Vậy xe của anh chắc chắn là tự mua rồi nhỉ?”
Hàn Sở Bân lập tức nghẹn họng, gượng gạo đáp: “Chiếc xe này là cha mẹ giúp đỡ lúc anh mới tốt nghiệp, khi đó vừa đi làm, chưa có thu nhập.”
Chu Trác Phỉ liền dùng giọng điệu đầy thâm ý nói với anh: “Vậy thì anh cũng phải cố gắng lên nhé. Lúc nãy anh nói hay lắm, đàn ông phải dựa vào chính mình, anh cố mà dùng tiền của mình mua xe cho cha mẹ đi!”
Cô cố tình nhấn mạnh hai chữ "chính mình".

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play