Nghe vậy, Tiêu Vọng lập tức bày ra dáng vẻ lắng nghe: “Có chuyện gì vậy?”
Chu Trác Phỉ ngắn gọn kể lại mọi chuyện, đến khi nói đến đoạn Chiêm Tử Lãng phấn khích lái xe đi khoe khoang, khóe môi Tiêu Vọng không nhịn được mà hơi nhếch lên.
"… Tóm lại là như vậy." Chu Trác Phỉ nói xong, thấy Tiêu Vọng cười mỉm, bèn hỏi: “Rất trẻ con đúng không?”
"Đúng là có chút như vậy, nhưng cũng có thể hiểu được." Tiêu Vọng trả lời. “Vậy bây giờ em định làm thế nào?”
"Thật ra cũng không có kế hoạch gì, cứ đi rồi tính. Nếu quán ăn đó ngon, em sẽ bớt chửi vài câu, còn nếu dở…" Chu Trác Phỉ thẳng thắn nói: “Thì em sẽ tập trung toàn bộ tinh thần vào việc phun ra lời cay độc.”
Tiêu Vọng khẽ rung vai, quả nhiên đây mới chính là phong cách của Chu Trác Phỉ mà anh quen thuộc.
Thực ra ban đầu anh không có ấn tượng gì đặc biệt về cô, mỗi ngày có quá nhiều người lên tầng trên làm việc, anh cũng không để ý xem bộ phận nào có nhân viên mới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT