Tiêu Vọng luôn dịu dàng đáp lại, mãi đến khi Chu Trác Phỉ nói xong câu cuối cùng, anh mới thở dài một tiếng.
“Nhưng mà anh rất nhớ em.”
Dù mỗi ngày đều nhắn tin, gọi điện, anh vẫn cảm thấy không đủ. Điều anh muốn là được trực tiếp nhìn thấy biểu cảm của Chu Trác Phỉ, được tận tai nghe thấy giọng cô, cảm nhận nhịp tim của cô.
Chỉ tiếc là anh chẳng làm được gì cả, anh không thể buông bỏ tất cả công việc để quay về gặp cô, cũng không thể ích kỷ yêu cầu cô vượt ngàn dặm xa xôi mà đến.
Ngay trong lúc hai luồng suy nghĩ cứ kéo co lẫn nhau, nỗi nhớ cũng dần lên men, thấm sâu vào từng ngóc ngách lục phủ ngũ tạng.
“Em cũng rất nhớ anh…”
Chu Trác Phỉ nghĩ, cuối cùng cũng đến lượt cô rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play