Ánh mắt hai người Phương Thường và Trương Vân Hi đều có vẻ không cam lòng, long thương và thánh kiếm trong tay cũng tụ đủ lực, có lẽ bất kỳ lúc nào cũng có thể phát động một kích lôi đình.
Trương Vân Đình cũng lạnh nhạt nhìn con rùa trắng như đang suy tư gì đó, nhưng hiển nhiên y cũng không vui vẻ gì. Dù sao bọn họ cũng đều lớn lên ở Thần Tiêu Thánh địa, có tình cảm mà.
Đột nhiên đâu ra một con rùa chạy đến trước mặt mọi người, nói tổ sư gia nhà ngươi là do nó nuôi lớn, còn do nó dạy dỗ trưởng thành nữa. Ngươi sẽ nghĩ thế nào?
Nếu không phải vì tu vi của con rùa này thâm sâu khó lường, ít nhất cũng đạt tới cảnh giới Thiên Tôn, thì bọn họ đã ra tay từ lâu rồi.
Thẩm Thiên nhìn Bạch Đế, bình tĩnh nói: “Ngươi nói Kim Quang tổ sư gia là do ngươi nuôi lớn sao?”
Bạch Đế đắc ý gật đầu đáp: “Đúng vậy! Trước kia khi bổn Quy mới niết bàn một lần đã bị tiểu tử này ôm về trong nhà nuôi.”
“Thấy tiểu tử này hiểu chuyện, năm đó bổn Quy cũng dâng lòng từ bi dạy y mấy chiêu thổ nạp thuật của Quy tộc. Không ngờ thiên phú, ngộ tính của tiểu tử này thực không tồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT