Phương Tri Hành im lặng nhìn trời, tâm tình hiện tại giống như ngửi mùi sầu riêng vậy, vô cùng chán ngấy.
Cậu hạ giọng hỏi: “Hừ, chỉ dựa vào năm võ giả và hai mươi xạ thủ, các ngươi lại muốn ám sát huyện lệnh, có phải là quá khinh suất?”
Mặt thanh niên đỏ bừng, thẹn quá hóa giận: “Xả thân vì nghĩa lớn, không quản ngại khó khăn.”
Phương Tri Hành gật gật đầu, móc chủy thủ ra, một vệt máu nóng xuất hiện trên cổ thanh niên.
Lau đi vết máu dính trên chủy thủ xong, Phương Tri Hành đứng dậy, quan sát xung quanh, suy nghĩ điều gì đó.
Thấy vậy, Tế Cẩu không khỏi hỏi: “Mày nghĩ gì đấy, không đi à?”
Phương Tri Hành trầm tĩnh nói: “Mày nói xem, nếu tao đem mấy cái xác này về huyện thành báo quan thì sẽ như thế nào?”
“Cái giề, mày muốn báo quan?”
Tế Cẩu nhất thời giật nảy, hỏi lại: “Một mình mày sao cõng nỗi hết từng ấy cái xác, rồi phải đi hơn hai mươi mấy dặm đường để báo quan?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT