Đám người bọn họ bước vào quán trà, chia thành hai bàn ngồi uống trà nghỉ ngơi.
Phương Tri Hành thấy thế, đứng dậy rời khỏi quán trà, đi vào trong rừng cây ở bên cạnh.
Trong nhóm tám tên tùy tùng có một lão giả có râu tóc hoa râm. Lão ta luôn chú ý xung quanh mình, rồi chú ý tới Phương Tri Hành.
“Người kia không đi trên quan đạo, mà lại vào rừng cây làm gì?” Lão giả nhăn mày thầm nói.
Có một thanh niên ngồi bên cạnh đáp: “Sư phụ, có thể là người kia vào rừng giải quyết nỗi buồn thôi.”
Có một tùy tùng trung niên khác cười nói: “Lão Vương, ngài cứ an tâm uống trà của ngài đi. Mặc dù Ngân Ngư bảo chúng ta không có thực lực hạng nhất giang hồ, nhưng cũng không phải hạng mà ai cũng dám trêu trọc đâu. Suốt dọc đường đi có xảy ra chuyện gì không?”
Lão giả trầm ngâm nói: “Cẩn thận thì thuyền chạy được vạn năm, càng gần quận thành thì càng phải cẩn thận.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT