Edit Ngọc Trúc
Kỳ Bạch nhẹ nhàng thổi một hơi lên lưng Lang Trạch, nhìn đám lông được thổi bung ra vẫn dày đặc như cũ, hơn nữa những sợi lông tơ ngắn mới mọc kia lại càng thêm mượt mà xinh đẹp, lúc này hắn mới yên tâm.
Hắn vuốt mấy sợi lông màu xám nhạt còn sót lại trên lược xuống, bỏ vào cái ky để bên cạnh. Trong đó đã là một đống lông tơ mềm mại lớn.
Cảm giác được Lang Trạch tựa hồ rất lâu không nhúc nhích, Kỳ Bạch quay đầu, vươn cổ nhìn lại, liền thấy con cự lang đang gối đầu lên hai chân trước, mắt khẽ khép, trông như đã ngủ say.
Lang Trạch ở ngoài trời màn trời chiếu đất suốt hai mươi ngày, từ lúc trở về bộ lạc đến giờ vẫn chưa ngơi nghỉ, hẳn là rất mệt rồi…
Kỳ Bạch nhẹ nhàng di chuyển vị trí, tiếp tục tỉ mỉ chải lông với động tác ôn hòa, xem ra kỹ thuật mát xa của ta cũng không tồi đâu.
Sáng sớm, ánh mặt trời chiếu vào trong sơn động, một con báo tuyết nho nhỏ đang cuộn mình trong lòng ngực của cự lang. Nửa thân dưới của tiểu báo tuyết còn quấn áo da thú, một cái lược gỗ nhỏ tùy tiện rơi trên áo da, trông như là sau khi ngủ thiếp đi vô thức biến thành hình thú.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play