Edit Ngọc Trúc
Lang Trạch trở về, trên tay cầm theo mấy cọng lê thảo đã khô vàng, Kỳ Bạch vội đưa tay ngăn lại động tác hắn định nghiền nát lê thảo: “Không chảy máu nữa thì không cần vội cứu mạng.”
Quan trọng hơn là vết thương trên tay hắn không giống với Hùng Phong, nếu cứ thế đắp thảo dược còn lẫn cả bùn đất trực tiếp lên miệng vết thương, rất dễ khiến nhiễm trùng nghiêm trọng hơn. Kỳ Bạch giải thích: “Thứ cỏ này không thể dùng trực tiếp, phải phơi lạnh, sau đó rửa sạch bằng nước ấm rồi mới đắp lên vết thương được.”
Lang Trạch biết Dương La đã dạy cho Kỳ Bạch một ít kiến thức vu thuật, không nghi ngờ gì hắn, chỉ yên lặng bỏ lê thảo vào trong giỏ mây, định sau khi về sơn động rồi xử lý tiếp. Dù sao hiện giờ đang là mùa khó kiếm được lê thảo nhất, không thể lãng phí.
Lúc này Kỳ Bạch mới rốt cuộc có cơ hội lên tiếng: “Bộ xương con chim này có vẻ không hợp cho lắm.”
Kỳ Bạch đi vòng quanh Xích Điểu một vòng, lại nói thêm: “Hơn nữa sao trông nó khô quắt vậy? Nhìn chẳng có vẻ gì là ngon lành cả.”
“Chim bay thì thịt đều không ăn được,” Lang Trạch nghiêm túc đáp, “Sau khi chết, thịt chúng sẽ rất nhanh trở nên vừa chua vừa thối. Hơn nữa tư tế từng nói, thịt và máu chim bay đều có độc. Ta từng tận mắt thấy có người ăn thịt chim bay, chưa tới mấy ngày đã chết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT