Edit Ngọc Trúc
Đứng bên cạnh, một giác thú nhân bật cười rồi lên tiếng: “Thần Tư đại nhân, đứa nhỏ này nhà ta xưa nay nghịch ngợm nhất, thường xuyên gây chuyện khiến ta đau đầu. Hôm nay ta cùng phu nhân vừa khéo đến Thần Thú Chi Thành bái phỏng Mãn thần sử, nếu không e là cũng chẳng hay biết hắn đã vô lễ với ngài.”
“Này nhé, vừa nghe nói xong, ta cùng phu nhân lập tức chạy đến đây xin lỗi thay nó. Đều là lỗi của ta, thô lỗ vụng về, không dạy nó hiểu quy củ ở Thần Thú Chi Thành.”
Mãn thần sử ngồi cạnh Ung thần tư, chỉ vào Lạc Phúc cười: “Đừng nghe hắn nói bậy, hắn mà là kẻ thô lỗ gì chứ. Nếu không phải hắn có bản lĩnh, trung ương Thần Điện năm đó chọn ai không chọn, lại chọn đúng hắn? Đến nay sau lưng còn có không ít giác thú nhân căm ghét hắn nữa kìa.”
Hà phu nhân mỉm cười, ánh mắt cong cong: “Thần sử cứ lấy ta ra đùa cợt, Ung thần tư đừng tưởng thật.”
Mãn thần sử quay sang Ung thần tư: “A đúng rồi, ta suýt nữa quên mất. Khi Ung thần tư tới trung ương Thần Điện thì Hà đã rời đi Hạ Thành rồi, hai người chắc chưa từng gặp.”
Hà phu nhân đúng là như thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play